Xuân an nhiên
Xuân chẳng mong người tốt với ta/Mong mình có thể mở lòng ra../Ta không quan trọng như mình tưởng../Sợi khói phù hư giữa tách trà!
;
Xuân chẳng mong người tốt với ta/Mong mình có thể mở lòng ra../Ta không quan trọng như mình tưởng../Sợi khói phù hư giữa tách trà!
Đời mộng mị sao lòng hoài chan chứa,/Biển mặn..đày cơn khát chẳng hề nguôi!/Ta là ai mà đắm đuối cuộc đời/Mà đánh đổi nụ cười qua nước mắt ?
Một phút chẳng là bao, nhưng nếu biết áp dụng nó vào những lúc đang háo thắng, hoặc nông nổi. Bạn sẽ thấy nó hiệu quả vô cùng, và bạn sẽ không phải hối tiếc sau này.
Đến lúc lâm chung, trước giờ phút nhắm mắt xuôi tay con người ta chợt ngộ ra rằng cả một cuộc sống đã qua chỉ như là giấc mộng, cái chết xô ngã mọi giá trị con người cật lực đeo đuổi tan thành mây khói trong thoáng chốc.
Nếu đánh mất đi Nhân Tâm/Con người sát bên tàn nhẫn/Từ đồng loại đến hạ cầm/Ra tay… chẳng hề ân hận.