Xuân an nhiên
Xuân chẳng mong người tốt với ta/Mong mình có thể mở lòng ra../Ta không quan trọng như mình tưởng../Sợi khói phù hư giữa tách trà!
;
Xuân chẳng mong người tốt với ta/Mong mình có thể mở lòng ra../Ta không quan trọng như mình tưởng../Sợi khói phù hư giữa tách trà!
Xuân về bỏ những được - không/An nhiên nhẹ gánh tang bồng khói sương/Trao nhau lời mến lời thương/Trọn năm hạnh phúc trên đường đạo tâm.