Tu mà tranh đấu, tạo bất hòa là vô trí
Không nên hành đạo mà lại đi đấu tranh, đấm đá lẫn nhau, gặp mặt nhau là buông lời thị phi, xấu ác với nhau. Các ngươi cần phải thành tựu hạnh này.
;
Không nên hành đạo mà lại đi đấu tranh, đấm đá lẫn nhau, gặp mặt nhau là buông lời thị phi, xấu ác với nhau. Các ngươi cần phải thành tựu hạnh này.
Hiện tượng bóng đè (sleep paralysis) có thể được giải thích là do sự tác động của năng lượng tiêu cực, sự căng thẳng, hoặc các vấn đề về tâm lý, cũng có thể về tâm linh theo quan điểm chứng nghiệm của những người tu học.
Không ai giàu hoài hay nghèo mãi, tùy thuộc vào phước đức tăng hay giảm mà thay đổi. Nên mỗi người luôn phấn đấu tạo thêm phước lành bằng cách tu tập tín, giới, văn, thí, tuệ.
Thân thì trú trong rừng, tâm thì thoát khỏi rừng phiền não, gốc rễ tham sân si, mọi kiết sử trói buộc đều cắt đứt. Đây chính là thực tại đời sống của Thế Tôn, nhân đó Ngài cũng trao gửi cho hậu thế thông điệp quý giá này.
Pháp của Phật là để giúp chúng sanh phá mê khai ngộ, lìa khổ được vui, chuyển phàm thành thánh, vì thế nếu trệch ra ngoài 3 mục tiêu này đó không phải là Phật pháp. Làm thế nào để nhận biết được mình đang tu đúng hay sai phá
Những người còn tham, sân, si, khi xem biểu diễn sân khấu — tâm họ bị khơi dậy thêm tham dục, giận dữ, ảo tưởng.
Thương tặng quý Pháp hữu lược đồ tu tập Bồ Tát Đạo theo lời Phật dạy.
Một thầy tu chân chính, theo mình hiểu, buộc phải lấy giới Giới - Định - Tuệ làm con đường hành trì. Đó là nếp sống đạo hạnh và trí tuệ, một nếp sống hướng thượng mang lại hạnh phúc cho bản thân mình và cho người khác.
Đức Phật giảng thuyết về sự hoàn toàn thanh tịnh của việc giữ giới cho 500 cư sỹ ở Vedluvara còn rất nhiều ham muốn: Ham muốn có rất nhiều con cái; ham muốn có nhiều của cải, ham muốn đeo vòng hoa, trang sức đẹp...
Không ai có thể thay mình gặt hái hay gánh chịu. Nhưng giữa cuộc đời đầy vô thường và nghiệp báo này, vẫn có một điều mầu nhiệm mà người tu chân thật sẽ nhận ra, cảm ứng với Trời Phật là điều có thật.
Khi sự u mê che lấp một người điên rồ thì sẽ khiến người ấy đuổi bắt những sự thèm khát (bám víu), và kết quả mang lại là thân xác này của người [điên rồ] ấy [trong hiện tại]. [Lý do là vì] người điên rồ không buông bỏ sự u mê của mình, khiến sự thèm
Mọi người thường thường nghe nói đến 2 từ "Phước báo", nhưng lại không thể thấu triệt cái gì là phước? Họ cứ luôn cho rằng phải ăn sung mặc sướng, phải giàu sang phú quý, phải tiền hô hậu ủng, phải vui vẻ khoẻ mạnh, phải gia đạo hoà thuận thì mới gọi
Hàng chư thiên cõi Tứ Đại Thiên Vương mang tâm địa hung bạo gồm có bốn loại:
Hồng danh A Di Đà Phật lúc tĩnh tọa là vô cùng quan trọng, là liều thuốc để chúng ta tác ý, không cho nó khởi lên bất cứ ý niệm nào ngoài Phật hiệu.
Trong tất cả các giới của người xuất gia theo Phật thì giới tỳ-khưu, tỳ-khưu-ni là quan trọng nhất đối với sự tồn tại lâu dài của Phật pháp.
Nếu bạn thấy một người giảng pháp mà không đề cập Giới – Định – Tuệ, chỉ nói về “niềm tin”, “linh ứng”, “cảm xúc dễ chịu”, thì hãy tránh xa.
Nghiệp ác quá khứ chờ ta như kẻ thù chờ nhau, nghiệp thiện quá khứ chờ ta như thân quyến chờ nhau. Không có kẻ thù nào đáng sợ cho bằng chính ác pháp của mình!
Công đức và trí huệ của Chư Phật là bất khả thuyết, bất khả luận, bất khả lượng, như lời Phật dạy trong Tăng Chi Bộ, Chương 4 Pháp: Cảnh giới của các Đức Phật là không thể nghĩ bàn, nếu bàn luận, tâm sẽ bị cuồng loạn.
Tụng kinh là pháp tu quan trọng trong thời Thế Tôn tại thế. Bấy giờ, sau khi nghe Phật thuyết pháp, các Tỳ-kheo phải trùng tuyên, ôn luyện, đọc tụng lại nhiều lần cho đến khi thông thuộc. Sau khi đã thuộc rồi thì tiếp tục đọc lại nguyên văn cho người
Trong giáo pháp của Đức Thế Tôn, “PHƯỚC” (puñña) là một yếu tố quan trọng đưa đến an lạc trong hiện tại và hạnh phúc lâu dài trong tương lai. Hành thiền – tức thực hành thiền định (samādhi-bhāvanā) – không chỉ là con đường dẫn đến giải thoát mà còn l