Hạnh độc cư
Độc cư là gì? Theo cái hiểu đơn giản, độc cư là ở một mình, sống một mình để tránh giao tiếp, đó là cách mà Phật dạy: Phòng hộ sáu căn chặt chẽ thì chỉ có hạnh độc cư là đệ nhất pháp.
;
Độc cư là gì? Theo cái hiểu đơn giản, độc cư là ở một mình, sống một mình để tránh giao tiếp, đó là cách mà Phật dạy: Phòng hộ sáu căn chặt chẽ thì chỉ có hạnh độc cư là đệ nhất pháp.
Duyên khởi từ một Phật tử theo quan kiến cá nhân, trong một lần đàm đạo với đồng đạo trong đó có Tâm Tịnh, cho rằng A La Hán, lậu hoặc đã tận, không còn tưởng nữa.
Bài viết này nhằm khái quát bối cảnh lịch sử, phân tích nội dung triết lý, đối chiếu với các hệ tư tưởng Đông – Tây, đồng thời chỉ ra những ứng dụng thiết thực trong thời đại ngày nay từ lời di huấn cuối cùng của Đức Phật.
Thân thì trú trong rừng, tâm thì thoát khỏi rừng phiền não, gốc rễ tham sân si, mọi kiết sử trói buộc đều cắt đứt. Đây chính là thực tại đời sống của Thế Tôn, nhân đó Ngài cũng trao gửi cho hậu thế thông điệp quý giá này.
Thương tặng quý Pháp hữu lược đồ tu tập Bồ Tát Đạo theo lời Phật dạy.
Khi sự u mê che lấp một người điên rồ thì sẽ khiến người ấy đuổi bắt những sự thèm khát (bám víu), và kết quả mang lại là thân xác này của người [điên rồ] ấy [trong hiện tại]. [Lý do là vì] người điên rồ không buông bỏ sự u mê của mình, khiến sự thèm
Hàng chư thiên cõi Tứ Đại Thiên Vương mang tâm địa hung bạo gồm có bốn loại:
Trong tất cả các giới của người xuất gia theo Phật thì giới tỳ-khưu, tỳ-khưu-ni là quan trọng nhất đối với sự tồn tại lâu dài của Phật pháp.
Công đức và trí huệ của Chư Phật là bất khả thuyết, bất khả luận, bất khả lượng, như lời Phật dạy trong Tăng Chi Bộ, Chương 4 Pháp: Cảnh giới của các Đức Phật là không thể nghĩ bàn, nếu bàn luận, tâm sẽ bị cuồng loạn.
Kinh Mi-lan-đà vấn đạo (Milindapañhā) là tác phẩm ghi lại những cuộc hỏi đáp về Phật pháp giữa vua Mi-lan-đà (Milinda) và Tỳ-kheo Na-tiên (Nāgasena) có niên đại khoảng thế kỷ I (trước Tây lịch).
Giữ giới không sát sanh, cho dẫu trong tình huống tổn thương nghiêm trọng cho đến mất mạng, vẫn kham nhẫn, từ bi, không phản kháng, không phẫn nộ, không ác ý đối với kẻ hại mình, là pháp hành giữ giới bất sát sanh tuyệt diệu, vì lòng từ bi, vì trí đạ
Đức Phật ra đời vì hạnh phúc chư thiên và loài người. Sau 49 năm thuyết pháp độ sinh, Ngài để lại cho thế gian một kho tàng giáo pháp đồ sộ quý báu, mang lại hạnh phúc, an lạc, giải thoát, niết bàn cho nhân loại. Đức Phật chỉ ra nhiều con đường đi đ
500 Con dơi nghe 2 vị tỳ kheo tụng kinh A Tỳ Đàm trong thời Phật Ca Diếp (Kassapa). Mặc dầu không hiểu lời kinh, nhưng tâm hoan hỷ với âm thanh huyền diệu này, sau khi chết, tất cả 500 con dơi đều vãng sanh về Đao Lợi Thiên.
Phật giáo là đạo công truyền chứ không phải bí truyền, là đạo trí tuệ chứ không phải giáo điều, lại càng không chấp nhận sự cuồng tín.
Người vợ nào biết thương yêu chăm sóc, giúp đỡ chồng, biết cách giữ gìn và làm giàu tài sản của chồng như một người mẹ lo lắng chu tất cho con cái. Người vợ như vậy, Như Lai gọi là loại vợ như mẹ.
Tâm Tịnh (duyên khởi từ một người bị thế giới vô hình quấy nhiễu) xin hân hoan chia sẻ bài viết này với quý bạn hiền hữu duyên gần xa.
Chúng ta đều biết, đạo Phật là trung đạo. Đức Phật cũng nhờ tránh xa hai cực đoan dục lạc và khổ hạnh mà thành tựu đạo quả. Sau khi giác ngộ, trên bước đường hoằng hóa, Thế Tôn vẫn nêu cao lập trường trung đạo.
Phóng sanh không những để trưởng dưỡng tâm từ bi của người thực hiện, mà con thuận theo tâm nguyện của chư Phật và Bồ Tát như đã được ghi lại trong Thánh Điển.
Người sống hiền hoặc ác ở kiếp này là do nghiệp lực chi phối hay là tập tánh của linh hồn này vốn có ? Một người hiền ở kiếp này thì kiếp sau có hiền như vậy nữa không?
Nhìn vào sự đánh phá Phật giáo bất chấp thủ đoạn với nhiều mục đích khác nhau đang diễn ra trên mạng xã hội hiện nay thì sẽ thấy rõ hiện tượng quỷ ma lộng hành.