Xuân an nhiên
Xuân chẳng mong người tốt với ta/Mong mình có thể mở lòng ra../Ta không quan trọng như mình tưởng../Sợi khói phù hư giữa tách trà!
;
Xuân chẳng mong người tốt với ta/Mong mình có thể mở lòng ra../Ta không quan trọng như mình tưởng../Sợi khói phù hư giữa tách trà!