;
Con ơi! Bố muốn đi cùng với 2 mẹ con…!
Mùa xuân mới lại tới với cùng bao niềm vui, hạnh phúc. Người người, nhà nhà hòa chung không khí một năm mới an lành – hạnh phúc. Nhưng đối với tôi, đây có lẽ là một mùa xuân với những niềm cảm xúc, thương cảm.nguoiphattu.com
Cũng như bao người, tới năm mới lại cùng quây quần bên gia đình, cùng chia sẽ những công việc cuối năm, chuẩn bị trang trí, sắp xếp để đón một mùa xuân mới, với ước mong: “Có một năm mới vạn sự như ý – Phát tài – Phát lộc…”. Nhưng một điều khiến cho tôi cảm thấy chạnh lòng khi bước sang mùa xuân, mùa khai sáng cho một năm với bao khát khao, và hi vọng. Có thể chuyện của tôi sắp nói lên mong độc giả có thể bớt chút thời gian và cảm thương cho số phận bé Nguyễn Thị Thu Hà.
Căn nhà của vợ chồng anh Hữu
Ánh mắt hồn nhiên, bé vẫn đang chống chọi với tử thần
Sinh ra trong gia đình làm nông, ngày chào đời cô bé Hà trông xinh xắn đáng yêu như một thiên thần khiến đôi vợ chồng nghèo là anh Nguyễn Văn Hữu và chị Giang Thị Chinh (Xóm 5 – Buôn Sức - Xã Eađar - H. Eakar – T. Đắklắk) chứa chan trong niềm hạnh phúc. Gia đình với 2 người con với bé Hà là con thứ cuộc sống khó khăn đến cái ăn cũng phải lo từng bữa nhưng bao nhiêu yêu thương chăm bẵm anh chị đều dồn hết cho con nên gia đình cuộc sống cũng đạm bạc không thể nào khá lên được. Căn nhà nhỏ cũng ấm áp hơn trong tiếng nói cười con trẻ nên dù phải vật lộn để làm thuê đủ mọi nghề kiếm cái ăn với đôi vợ chồng cũng không hề hấn gì.
Được bốn tuổi, khi cô bé bắt đầu những cảm nhận rõ ràng về cuộc sống tươi đẹp thì cũng bắt đầu xuất hiện những nốt thâm tím trên khắp cơ thể, có hiện tượng chảy máu cam và sốt co giật. Hốt hoảng anh chị mới mang con tới trung tâm y tế xã, nhưng do ở đây do phương tiện kỹ thuật còn hạn chế, lo lắng cho con anh chị xin chuyển lên tuyến trên, anh chị điếng người khi biết con mình bị xuất huyết giảm tiểu cầu. Có thể ở miền quê nghe tới bệnh tình con mình như vậy anh chị cũng không hình dung ra được cái tai ác của căn bệnh này. Được các bác sĩ tư vấn nên đưa con vào TP. Hồ Chí Minh để kiểm tra kỹ hơn. Thế rồi anh chị lo lộ phí chuẩn bị đưa con vào thành phố khám bệnh. Lại một lần nữa anh chị lại chết lặng đi vì nghe chẩn đoán của bác sĩ: “Xuất huyết giảm tiểu cầu mãn tính”. Qua Internet tôi được biết “Bệnh nhân bị xuất huyết giảm tiểu cầu mãn tính nên chảy máu nhiều và rất nguy hiểm vì không cầm được máu, bị vết thương dù nhỏ cũng sưng và bầm tím. Và liền sau đó là những ngày cô bé đáng thương phải đấu tranh chống chọi bệnh tật. Hai vợ chồng anh Hữu, chị Chinh cũng sống trong nỗi thấp thỏm sợ hãi con sẽ ra đi bất cứ lúc nào nên lâu lắm rồi gần như chẳng còn biết đến một nụ cười cho dù nhỏ lắm. Vì căn bệnh này có thể lấy đi mạng sống của bé lúc nào, lúc tụt tiểu cầu lại phải nhập viện, lại chuyền thuốc. Lại những chuyến đi như vậy, có khi 1 tháng 1 lần, có khi 1 tháng 2 – 3 lần như vậy.Anh nói: “Có lần nó mới về được 2 ngày, còn nhỏ nên hiếu động chơi đùa, bị trượt té sơ sơ bị trầy xước nhẹ cũng lại đưa bé vào thành phố.Vì khi bị một vết thương nhỏ, chỗ đó sẽ bầm lên có khi cả tháng không hết”.Cứ như vậy, năm này qua năm khác, khó khăn chồng chất, vay mượn, bán hết cái này cái kia. Thời gian đầu khi đưa bé đi, anh còn đi theo săn sóc.Nhưng biết bệnh con mình cần tiền nên sau này mỗi khi bé sốt, chảy máu cam hay bị té là một mình chị cùng con lại bắt xe vào thành phố. Anh tâm sự: “Mỗi lần mẹ con đi, do đường xá xa xôi không biết con bé có kịp xuống tới nơi không nữa, anh rưng rưng lệ: “ Con ơi, bố muốn đi với 2 mẹ con…Có gì bố còn được nhìn con lần cuối….”.
Thời gian trôi, anh chị cùng bé Hà cũng đã chống chọi hàng trăm lần trên những chuyến xe như vậy, nhiều đến nỗi mà các tuyến xe mà 2 mẹ con đi nhìn mà quen mặt. nguoiphattu.com
Thương con, dù biết con mình khó khăn và giữ gìn trong sinh hoạt cũng như những trò nghịch trẻ thơ. Nhưng bé cũng tới tuổi đến trường như bạn bè cùng trang lứa: Bé nói: “ Mẹ ơi! Cho con đi học nha, con không sao đâu, con sẽ cẩn thận…”Nước mắt người mẹ rưng rưng, không giám thốt lên. Do nhà ở trường cách cả 5km đường đi lại khó khăn, trời nắng thì cũng đỡ, còn trời mưa – đất đỏ như chất keo, trơn trượt. Thế mà anh chị cũng cố gắng cho con được vui. Do đó bé như không bỏ phí thời gian từng ngày, từng giờ của mình, bé cố gắng học rất giỏi. Thời gian mà đi chữa bệnh về bé cũng cố gắng theo kịp cùng các bạn.
Và cho đến bây giờ bé đã lên 8 tuổi, với khoảng thời gian, cũng như công sức, tiền bạc anh chị bỏ ra cũng đã cạn kiệt, không còn cách nào xoay sở. Bé thì sức đề kháng ngày càng cạn, những chuyến đi lại một nhiều thêm.Và thời gian gần đây bé lại bị thêm căn bệnh tiểu đường, khó khăn chồng chất, tuyệt vọng khôn cùng, giờ thời gian chỉ có tình từng giờ, từng ngày. Anh chị chỉ mong có một phép màu để kéo dài thời gian sự sống cho bé, mà điều kiện bây giờ là không thể. Bác sĩ chuyên khoa chữa trị cho bé có trao đổi với gia đình, bây giờ có cách: Một là thay tủy – nhưng chi phí lên mấy trăm triệu – Hai là thay máu – còn cách nữa là thay tế bào gốc, nhưng đâu phải nói là làm được.Còn liên quan tới tiền bạc – có người hợp hay không.Nên cuộc sống của bé bây giờ như ngọn đèn treo trước gió.
Khuôn mặt sưng lên vì chuyền thuốc
...niềm vui của bé được tính từng ngày
Góc học tập của bé Hà
Tôi nghe đã thấy đắng lòng, tôi có ghé thăm nom và góp một ít thành tâm của mình mong rằng có thể phụ thêm cho những chuyến xe, những cuộc đấu tranh với tử thần giành sự sống từng ngày cho bé. Chụp hình bé, nhìn khuôn mặt do uống thuốc và truyền dịch cơ thể khó hấp thụ nên khuôn mặt sưng lên nhưng tôi vẫn thấy được sự hồn nhiên, trong sáng và khát khao sống từng giây, từng phút. Mong rằng nét hồn nhiên đó tôi sẽ còn thấy qua nhiều – nhiều năm nữa khi tôi về quê khi mùa xuân tới.
Lại một mùa xuân nữa lại về trên khắp nhà nhà, thêm nhiều điều ước mơ. Nhưng đối với tôi mùa xuân năm nay tôi hi vọng rằng sẽ có một phép màu, một sự chia sẽ kịp thời dành cho anh chị cùng bé Hà. Để cho họ lại cùng nhau đón thêm nhiều cái tết yêu thương – sum họp gia đình. Mong cho bé luôn khỏe mạnh, kiên cường chống chọi với bệnh tật, và luôn chúc gia đình sức khỏe – an lành.
Vì vậy tôi mong rằng quý độc giả hãy cảm thương và dành những tình cảm dành cho bé trong thời gian khó khăn mà gia đình đang phải đối diện. Thay mặt gia đình xin chúc độc giả một năm mới an khang thịnh vượng. Chúc cho bé đón một mùa xuân tràn ngập yêu thương.
Gia Linh
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
Anh: Nguyễn Văn Hữu và chị Giang Thị Chinh
Xóm 5 – Buôn Sức - Xã Eađar - H. Eakar – Tỉnh Đắk Lắk
ĐT: 0167. 79 111 02 – 0978. 149 496
Bạn đọc ủng hộ qua tài khoản sau:
* Tài khoản VNĐ tại Đông Á:
Tên TK: Mai Xuân Thọ
Số TK: 0104 127 361