;
Đức Tôn Sư MINH ĐĂNG QUANG, thế danh Nguyễn Thành Đạt, tự Lý Hườn, sinh ra đời lúc 10 giờ tối ngày Tân Tỵ 26 tháng 09 năm Quý Hợi 1923 tại làng Phú Hậu, tổng Bình Phú, quận Tam Bình, Tỉnh Vĩnh Long miền Nam – Việt Nam.
Nhà du tăng Khất sĩ đầu tiên đức Tôn sư Minh Đăng Quang đã làm sống cái vẻ đẹp cao quý mà đã có trên 25 thế kỉ nay của một bậc sống đời phạm hạnh. Một tiếng chuông cảnh tỉnh, một tiếng trống giục liên hồi cho những ai còn đang mải chạy theo danh lợi hào nhoáng bên ngoài. Nhắc cho mọi người biết trên đời này vẫn có những bậc thoát trần thượng sĩ với chí nguyện nối truyền chánh đạo, thủ thực thanh bần, hy sinh cuộc đời mình để pháp bảo của Như lai được mãi mãi trường tồn trên thế gian này.
Ánh đạo vàng nối truyền Thích Ca Chánh Pháp của Tổ Sư được hoằng hóa khắp muôn nơi, đâu đâu cũng xuất hiện hình bóng của nhà du tăng Khất sĩ mỗi buổi sáng, trên các nẻo đường miền Trung-Nam thời bấy giờ. Mọi người ai ai cũng được nhìn thấy hiện thân của tăng đoàn thời đức Phật được Tổ Sư phát họa lại một cách sâu sắc và sinh động, đều phát tâm quy ngưỡng và kính phục. Tăng đoàn của Tổ Sư như một chiếc thuyền Bát-nhã đang chèo lái khắp muôn nơi không ngại sóng to, gió lớn để cứu vớt những ai còn đang trồi hụp trong biển đời sanh tử đầy ô trược.
Sáng ngày 1 tháng 2 năm 1954 cả bầu trời như u buồn mờ mịt, khi đức Tổ Sư từ giã và ra đi biền biệt. Biết bao nhiêu ánh mắt đang ngậm ngùi chứa chan dòng lệ để đưa tiễn Tôn Sư. Ngài dặn dò lần cuối: “Các con hãy ở lại mà mở mang mối đạo, giáo hóa chúng sanh, đền ơn chư Phật. Ấy là các con theo Thầy, làm vui lòng Thầy nơi xa vắng. Rồi một ngày kia Thầy sẽ trở về”.
Những lời giáo huấn đó như một niềm an ủi sau cùng, và kể từ ấy cả tăng đoàn đã thật sự mất đi một bậc Thầy hướng đạo khả kính. Bơ vơ lạc lõng, giờ đây chỉ còn lại chăng là những dư âm. Những lời dạy cao quý của Tổ Sư, để mỗi mùa trôi qua những lần tưởng niệm với những ánh mắt chứa chan dòng lệ thương tiếc vô vàn, luôn mong mỏi Tổ Sư sẽ có một ngày trở về.
Mặc cho hoàn cảnh có đổi thay, thế sự có thăng trầm nhưng hình bóng của những bậc thoát trần thượng sĩ đầu trần chân đất, phất phới huỳnh y, ôm bát trì bình sẽ là những hình ảnh cao thượng nhất để những người con Khất sĩ sau này luôn lấy đó làm niềm tin để tiếp tục ấp ủ chí nguyện nối truyền chơn lý, hoằng dương chánh đạo của Tổ Sư, mà vững mình dũng tiến tiếp nối ngọn đèn chánh pháp của chư Phật được mãi trường tồn thắp sáng trên thế gian này từ đây cho đến muôn vạn kiếp sau.
Chúng con xin thành tâm kính dâng lên đức Tổ sư đôi dòng Pháp sử của cuộc đời cao quý của Ngài.
Nguồn Tinhxangocminh