;
Tôi hỏi cháu, sen mọc từ đâu lên. Cháu trả lời rất rõ rằng từ bùn. Tôi hỏi cháu, nếu không có bùn, liệu có sen không. Cháu khẳng định không có bùn thì sen không lớn được. Nghĩ giây lát, rồi cháu bảo tôi rằng cháu đã hiểu rằng hàng ngày cháu ăn cơm còn sen ăn bùn. Cháu đã hiểu rằng bùn của sen ngon như thức ăn cháu vẫn ăn mỗi ngày.
Tôi hỏi cháu có thích thông minh, học giỏi không. Cháu bảo rất thích. Cháu còn nói rằng cháu muốn có trí tuệ như Phật. Tôi bảo cháu ngồi thiền. Cháu bảo nhưng còn bé quá, sau có thể thiền được. Tôi mang ảnh 1 em bé khác, thậm chí là phương tây, đang ngồi thiền. Thế là cháu ngồi xuống nghe tôi hướng dẫn theo dõi hơi thở. Vào, ra. Khỏe, nhẹ. Vui, cười. Cháu thích lắm.
Cách đây chục năm, tôi hay hỏi cháu tôi học có giỏi không, hôm nay được mấy điểm. Cháu nhiều khi không muốn trả lời hay tránh đi. Ngày nay khi gọi điện hỏi thăm một đứa cháu khác, tôi hỏi đi học có vui không. Cháu khoe vui và thể là kể về những niềm vui trên lớp học. Tôi nhận ra, những câu hỏi của mình bây giờ hay quá. Cháu tôi rất thích đi học. Ngày nào cũng muốn đi học. Năm nay cháu lên lớp 3.
Một em bé luôn nhận những hạt giống trao truyền từ người lớn: ông bà, cha mẹ, cô dì chú bác, nhà trường, hàng xóm…Những hạt giống mà các cháu nhận được hàng ngày thông qua 6 căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý. Mỗi em bé có tính di truyền từ tổ tiên nhưng cũng nhận hạt giống mỗi ngày từ xung quanh bé. Nếu chúng ta hiểu rõ điều này thì luôn nhắc mình gieo vào trong tâm các bé những hạt giống tốt.
Một cháu bé không biết hát. Ta hát đi hát lại bài hát vài lần rồi cháu sẽ thuộc và hát theo. Một cháu có thể chưa hiểu giá trị của bùn nên ta cần giải thích, để cháu nắm được gốc rễ của vấn đề. Ngay cả về đồng tiền hay thức ăn mà cháu ăn hàng ngày cũng vậy. Nếu người lớn không biết gieo vào tâm con trẻ những hạt giống tốt, không biết tưới tẩm thì sao có được vườn hoa, rừng hoa. Vì hoa sen có được là nhờ bùn.
TS Nguyễn Mạnh Hùng – Công ty sách Thái Hà