Về Thân Bệnh do 3 yếu tố Tinh-Khí-Thần làm bệnh như ăn uống sai lầm làm thiếu khí huyết, lười tập vận động thể dục thể thao cơ thể thiếu oxy để duy trì sự sống cho tế bào, và tinh thần bất ổn, ích kỷ, thành kiến, cố chấp làm cho sự tuần hoàn khí huyết bất bình thường.
Tuy nhiên có những người không phạm phải những sai lầm này, ăn uống điều độ, tập luyện thể dục thể thao đều đặn, tinh thần cởi mở, vui vẻ, theo dõi sức khỏe lúc nào cũng tốt, nhưng bất ngờ cũng bị bệnh nan y như ung thư mà không giải thích được và dù có tiền cũng không thể chữa được, thì đó gọi là Nghiệp Bệnh.
Dưới đây là 3 câu chuyện về Nghiệp Bệnh để chúng ta hiểu rõ nguyên nhân và hậu qủa của bệnh :
1-Câu chuyện thứ nhất : Huyệt Cao Hoang.
Trong ngành đông y châm cứu, có câu chuyện về huyệt Cao Hoang đã đi vào lịch sử của ngành châm cứu :
Ngày xưa vua Tần Cảnh Công lâm bệnh năng, các ngự y tài giởi bó tay, nghe nước Tần có thần y là ông Y Hoàn, liền cử người sang mời. Khi ông Y Hoàn đi còn một ngày đường nữa mới đến, thì vua nằm mơ thấy bệnh của mình hiện thành hai đức trẻ. Chúng nói với nhau :
Ông Y Hoàn là một danh y, tao e chúng mình bị hại, âu là trốn đi vậy.
Đứa kia trả lời : Thì phải núp ở trên Hoang dưới Cao, tao chắc ông ấy không làn gì mình được.
Hôm sau ông Y Hoàn đến khám bệnh cho vua, ông nói : Bệnh của bệ hạ không còn cách chữa bới nó nằm ở trên Hoang dưới Cao, dù có dùng kim châm hay có dùng thuốc cũng không sao vào đến đó được.
Vua nghe xong biết là thầy thuốc giỏi cũng không thể chữa được nữa.
Do đó những bệnh nan y nặng đến thời kỳ thứ ba gọi là bệnh nhập Cao Hoang, là tên một huyệt nằm trong xương bả vai, kim không châm vào được. Cho nên những bệnh nào bị đau nhức trong xương bả vai là những bệnh thiếu khí huyết trằm trọng, theo tây y hiện nay, đo áp huyết dưới 80mmHg là lượng khí huyết chỉ đủ nuôi một thân xác nặng 20-30 kg tế bào, trong khi người bệnh nặng 40-50kg thì những tế bào của khối thịt dư thừa đó không được máu nuôi dưỡng sẽ bị hư hoại trở thành tế bào ung thư.
2-Câu chuyện mụn ghẻ tựa mặt người
(Trích trong Kinh Từ Bi Thủy Sám Pháp)
DUYÊN KHỞI
Thiết nghĩ ngoài những kinh, luật, luận của thánh giáo đã phiên dịch, nhiều sách vở của hiền nhân chế tác về sau đều do nơi sự cảm ứng mà hiện ra cả. Nếu riêng từng phẩm loại mà nói thì không dễ gì kể ra cho hết được. Ngay như bản linh văn này mà gọi là Thủy Sám, tôi xin nói rõ đến căn do.
Thuở xưa về triều vua Đường Ý Tôn có một vị quốc sư hiệu là Ngộ Đạt, tên là Tri Huyền. Lúc chưa hiển đạt, ngài thường gặp gỡ một nhà sư ở đất Kinh Sư trong một ngôi chùa nọ. Nhà sư ấy mắc bệnh Ca ma la (bệnh cùi) ai cũng gớm, chỉ có ngài Tri Huyền là thường gần gũi hỏi han, không hề nhàm chán. Nhân khi chia tay, nhà sư vì quá cảm khích phong thái cưa ngài Tri Huyền mới dặn rằng:
- Sau này ông có nạn chi nên qua núi Cửu Lũng tại Bành Châu đất Tây Thục tìm tôi và nhớ trên núi ấy có hai cây tùng làm dấu chỗ tôi trú ngụ.
Sau đó ngài Ngộ Đạt quốc sư đến ở chùa An Quốc thì đạo đức của ngài càng vang khắp. Vua Ý Tôn thân hành đến pháp tịch nghe ngài giảng đạo. Nhân đó vua mới ân từ rất hậu cho ngài cái pháp tọa bằng gỗ trầm hương và từ đó trên đầu gối của ngài bỗng nhiên mọc mụn ghẻ tựa như mặt người, đau nhức khôn xiết! Ngài cho mời tất cả các bậc danh y, nhưng không ai chữa được. Nhân ngài nhớ lời dặn trước bèn đi vào núi mà tìm.
Trên đường đi, trời đã mờ tối, trong khoảng âm u mây bay khói tỏa mịt mù, ngài nhìn xem bốn phía, bỗng thấy dạng hai cây tùng ngài mới tin rằng lời ước hẹn xưa không sai. Ngài liền đến ngay chỗ đó, quả nhiên thấy lầu vàng điện ngọc lộng lẫy nguy nga, ánh quang minh chói rọi khắp nơi. Trước cửa nhà sư đang đứng chờ đón ngài một cách thân mật.
Nhân ở lại đêm, ngài Ngộ Đạt mới tỏ hết tâm đau khổ của mình. Nhà sư ấy nói:
- Không hề gì đâu, dưới núi này có một cái suối, sáng ngày rửa mụn ghẻ ấy khỏi ngay.
Mờ sáng hôm sau một chú tiểu đồng dẫn ngài ra ngoài suối. Ngài vừa bụm nước lên rửa thì bụm ghẻ kêu lên:
- Đừng rửa vội. Ông học nhiều biết rộng đã khảo cứu các sách cổ kim mà có từng đọc đến chuyện Viên Áng, Tiều Thố chép trong bộ Tây Hán chưa?
- Tôi có đọc.
- Ông đã đọc rồi lẽ nào lại không biết chuyện Viên Áng giết Tiều Thố vậy. Thố bị chém ở chợ phía đông oan ức biết dường nào. Đời đời tôi tìm cách báo thù ông, song đã mười kiếp ông làm bực cao tăng, giới luật tinh nghiêm, nên tôi chưa tiện bề báo oán được. Nay vì ông được nhà vua quá yêu chuộng nên khởi tâm danh lợi làm tổn giới đức, tôi mới báo thù được ông. Nay nhờ ngài Ca Nặc Ca tôn giả lấy nước pháp Tam muội rửa oán cho tôi rồi, từ đây trở đi tôi không còn báo oán ông nữa.
Ngài Ngộ Đạt nghe qua hoảng sợ liền vội vàng bụm nước dội rửa mụn ghẻ làm nhức nhối tận xương tủy, chết giấc hồi lâu mới tỉnh. Khi tỉnh lại thì không thấy mụn ghẻ ấy nữa. Nhân đó ngài mới biết thánh hiền ẩn tích kẻ phàm tình không thể lường được. Ngài muốn trở lên lạy tạ vị sư, nhưng ngó ngoảnh lại thì ngôi bảo điện kia đã biến mất tự bao giờ. Vì thế ngài bèn lập một cái thảo am ngay chỗ ấy và sau trở thành một ngôi chùa. Đến năm Chí Đạo triều nhà Tống mới sắc hiệu là “Chí Đức Thiền Tự”. Có một vị cao tăng làm bài ký sự ghi chép việc này rõ ràng.
Khi đó Ngài Ngộ Đạt nghĩ đến nỗi oan trái đã bao đời nếu không gặp thánh nhân thì do đâu khỏi được. Vì cảm niệm cái ơn tế độ lạ lùng ấy, ngài mới thuật ra pháp sám này để mai chiều lễ tụng, sau truyền bá khắp thiên hạ.
Ba quyển sám đây tức là bài văn của ngài làm ra lúc đó vậy.
Nghĩa chính của bài văn này là lấy nước Tam muội rửa sạch nghiệp oan khiên nên mới đặt tên là Thủy Sám. Lại ngài Ngộ Đạt cũng vì cảm điềm dị ứng của đức Ca Nặc Ca nên dùng tên ấy mà đặt tên cho bộ Sám văn này để đáp cái thâm ân kia.
Nay tôi kể rõ sự thật và nêu công của tiên đức để cho những người lật bộ sám văn này, hoặc lễ, hoặc tụng, đều biết được sự tích của tiền hiền vì lẽ nhân quả tuy nhiều kiếp cũng không sai chạy.
3-Câu chuyện Ung Thư Gan
Con xin kính chào các thầy các cô cùng các anh chị
Hôm nay con xin được viết thư, đầu tiên là lời tri ân đến thầy Đỗ Đức Ngọc, nhờ có thầy mà con mới biết đến vũ trụ huyền bí, con xin gửi lời tri ân đến tất cả mọi người và các bài viết con đã đọc, nhờ có vũ trụ huyền bí mà con sáng tỏ nhiều điều cũng như có thêm niềm tin trong những lúc khó khăn này
Tiếp theo con xin kể chuyện của con
Cách đây hơn 5 năm mẹ con bị bệnh ung thư gan, cũng đã qua nhiều phương pháp chữa bệnh ,cách đây hơn 1 năm mẹ con có học năng lượng sinh học nhờ thế mà mẹ vẫn tiếp tục chống chọi với bệnh tật, có thời điểm sức khoẻ của mẹ rất tốt, con cũng đi học năng lượng sinh học, tự con cũng có thể cảm nhận được lợi ích của môn năng lượng sinh học khi cảm nhận được dòng năng lượng chạy trong cơ thể và cảm giác lâng lâng khi thiền sâu, sức khoẻ của 2 mẹ con lúc đó rất tốt, nhưng một số vấn đề nảy sinh khiến cho sức khoẻ của mẹ kém đi và mẹ con đã ra đi vào ngày 21 tháng 7 âm lịch vừa rồi (2011)
Cách đây không lâu con có biết đến trang khí công y đạo của thầy Đỗ Đức Ngọc,cách đây khoảng 1 tháng con có xin ơn trên chỉ dạy theo cách của thầy Ngọc,bài 75 trong phần Nghiệp bệnh trong trang khí công y đạo là của con….
………….
Mẹ con từ khi bị bệnh đã đi chùa và đọc kinh, chú đại bi, kinh dược sư…con còn nhớ mẹ đọc thuộc lòng KINH ĐẠI BI TÂM ĐÀ RA NI cả 84 câu bằng tiếng Phạn một cách làu làu, có lần mẹ kể với con và một người nữa, người này con cũng xin gọi là thầy,thầy tên là Lộc,thật ra là kể với thầy Lộc con ngồi bên cạnh nên nghe được,là khi mẹ con còn làm trong viện (mẹ con là dược sĩ quân y) mẹ đang đi bỗng dưng thấy có ai nhảy vào người mẹ ,thế là đùng một cái mẹ siêu âm thấy có một khối u gan,sau đó mẹ lại thấy một lần nữa,nhưng mà lần thứ 2 mẹ biết là ai,lần này là đứa con của mẹ mà mẹ đã lỡ bỏ, vì đã có 2 đứa rồi, mẹ cũng thấy nó nhảy vào người mẹ, thế là siêu âm có thêm một khối u nữa, mẹ con bị ung thư gan từ hồi con học lớp 11,bây giờ con đã học năm thứ tư rồi…
……….
Ghi chú :
Tất cả những hành động từ thể chất như ăn uống, ngủ nghỉ, giao tiếp với mọi người, hay suy nghĩ, tư tưởng thành kiến, cố chấp do vô minh không hiểu biết luật nhân qủa mà tạo ra thân bệnh nghiệp bệnh.
Thay vì cách chữa là phải sửa đồi lại cách ăn uống, thay đổi thói quen xấu, và thay đổi lồi suy nghĩ, tư tưởng ích kỷ hẹp hòi, tự cao, tự đại, tự mãn để cải nghiệp ăn năn sám hối để tự cứu mạng mình, nhưng ngược lại cứ ỷ lại vào kiến thức, tiền bạc, địa vị quyền thế cao sang thì cũng không cứu nổi được mạng sống của mình: Đúng như câu : Có tài mà cậy chi tài. Chữ tài liền với chữ tai một vần.
Cho nên về thân bệnh, cần phải đo áp huyết theo dõi khí huyết trong cơ thể để điều chỉnh cách ăn uống kịp thời.
Về nghiệp bệnh, cần buông bỏ mọi thứ, và biết tu tâm dưỡng tánh, ăn năn sám hối theo hướng dẫn trong kinh Thủy Sám.
Cũng nhờ vào sự thay đổi ăn uống và thay đổi tư tưởng trở về với đời sống tu đạo mà hai người sau đây đã được thoát chết, trở thành con người hữu ích cho gia đình và xã hội :
Đỗ Đức Ngọc