;
Hòa thượng Thích Trí Tâm, tấm gương gắn đạo với đời
Chân dung Hòa thượng Thích Trí Tâm
Kính lạy, giác linh Thầy,
Thầy ra đi, như một hành tinh lạc,
Thầy đi vào vô biên, chúng con buồn ngơ ngác.
Thầy đi, mang theo cả tình đạo vị, thương yêu,
Ngôi già lam còn nhớ, hoa cỏ vẫn mong chờ.
Thầy một lần nhắm mắt, là qua hết một đời,
Chúng con buồn quay quắt, ngân ngấn lệ đầy vơi...
Kính lạy, Giác linh Thầy
Cội tùng, từ nay đã đổ
Gốc bách, giờ đã trơ cành
Bậc Đống lương, về cõi an lành
Đấng Long tượng, nghìn thu cách biệt.
Dẫu biết rằng:
Chuyện đến đi, vô thường sinh diệt
Ấy cũng là, định luật xưa nay
Sao mà lòng, vẫn cứ bi ai
Không ngăn được, đôi dòng nước mắt.
Thầy ơi!
Nhớ lại:
Thuở Thế Tôn, Niết bàn nơi Ta la song thọ
Hàng chư thiên, Thánh chúng cũng rơi lệ ngậm ngùi
Thì hôm nay:
Chốn Tổ đình Nghĩa Phương
Ngài an nhiên, thâu thần tịch diệt
Sao tránh khỏi, mọi người da diết
Khôn cầm lòng, giọt lệ rưng rưng!
Nhớ Giác linh xưa:
Xuất thân, nơi địa linh nhân kiệt
Vùng đất Thủ đô Hà Nội, quê lụa Hà Tây
Ra đời trong gia đình khoa bảng họ Trương
Thuở nhỏ, giữ gìn nề nếp gia phong
Lớn lên, rèn luyện thân tâm tri thức
19 tuổi, nhân duyên thoát tục
Năm 1953, rời Tảo Khê quê mẹ
Bôn ba, từ Bắc vào Nam
Rồi nhân duyên lại đến
Đất Nha Trang, miền thùy dương cát trắng
Sông núi hữu tình, xứ sở Trầm Hương
Ngài dừng chân, nơi Bồ đề địa Lương Sơn
Được Bổn sư Bích Lâm, thu nhận
Làm Thầy giáo, ăn cơm chùa học đạo
Năm 1954, hội đủ nhân duyên
Cầu Thầy Bích Lâm xuất gia thí phát
Nương nhờ Bổn sư dìu dắt
Ngài sớm lãnh hội pháp màu
Phật học Sơ-Trung, giáo lý chuyên sâu
Vừa học, vừa tu, dạy học, hành đạo,
Sở hành chân tâm tỏ rõ
Nơi già lam Nghĩa Phương theo Bổn Sư
Nhất y, nhất thuận
Ngày đêm kinh kệ, trau dồi giáo lý Phật Đà
Bắt đầu sự nghiệp hoằng dương chánh pháp
Khuôn Nghĩa Hương trở về gieo hạt
Đất Phước Tiến chăm chút giống Thiền
Quả thật Ngài hội đủ nhân duyên
Cùng Bổn sư lập trường Nghĩa thục Bát Nhã
Làm Hiệu trưởng dạy con em nghèo Phật tử
Trong tưởng niệm đêm nay có nhiều thế hệ học trò…
Nhớ Giác linh xưa:
Chí nguyện lợi sanh chẳng nề khó nhọc
Tâm hạnh độ đời nào ngại gian lao
Dù bệnh đau sức yếu tuổi cao
Ngài vẫn vẹn tròn Phật sự
Dạy đệ tử, từng câu từng chữ
Từng ngôn hành, thân giáo uy nghiêm
Trong mắt Ngài đệ tử luôn thơ dại yếu mềm
Nên Ngài vẫn luôn bên cạnh chỉ bày rành rọt
Dẫu là học Tăng, hay làm Trụ trì, Giáo thọ
Ngài cũng ân cần giáo huấn bảo khuyên
Ngài rất nghiêm, nhưng ai cũng muốn được đến gần
Ai cũng muốn được, sưởi ấm trong tình thương cao cả
Dẫu thân thể bệnh đau, mà ánh nhìn luôn hỷ xả
Dẫu tứ đại hoành hành, mà tâm trí vẫn kiện nhu.
Những tưởng:
Cơn trọng bệnh sẽ qua, cho tuổi đời trăm năm tròn đủ
Sẽ tiếp tục, nối đuốc trao đèn, tiếp dẫn hậu lai
Đạo đời viên dung, sứ mạng hoằng khai
Dẫn dắt môn hạ tuyên bày chánh pháp
Nào ngờ đâu:
Một tối cuối Thu, không chờ lại đến,
Ngài quãy dép quy Tây…
Đất trời Nha Trang bi lệ nhuộm màu tang
Huynh đệ, Môn hạ, hiếu đồ thương tiếc bàng hoàng
Cung tiễn Ngài Cao Đăng Phật quốc…
Than ôi!
Vĩnh biệt Ngài, nỗi đau tê tái
Cảm nghĩa Đệ huynh, se sắt buồn thương
Thành kính xin dâng một nén tâm hương
Nguyện noi dấu Người, tri-hành tỏ rạng
Giờ đây:
Mây tan, tuyết rả, hoa héo, trăng tà
Sinh tử vô thường, tan hợp có không
Vĩnh biệt Ngài xin cảm niệm đôi dòng
Thư bất tận ngôn,
Thắp tuệ lạp, gửi hư không vô tận
Than ôi!
Mấy lời mộc mạc, một bức ai văn.
Các đệ kiền thành, hòa nam bái bạch.
Trí Bửu – cúi đầu cảm niệm Ân sư HT Thích Trí Tâm – Tháng 10/2017