;
Sáng nến lung linh miền trú xứ
Trắng nền tháp cổ ướp sương pha
Nhạn cỡi mây qua vùng tĩnh mịch
Mát bóng trăng thanh hiện nét ngà.
Còn đâu khối đất vỡ hoang, còn đâu lau sậy mênh mang rừng buồn; đã bao năm năm mộng chưa buông, uy nghi một cõi vô thường trao tay. Tổ khai tâm trò khai lâm, hàng cây hạnh đức nẩy mầm vươn xa; do dầy phước, đất nở hoa, Già lam tịnh cảnh Phước Hoa ơn người.
Kinh tế mới dân cày đất sỏi, ngày lẫn đêm Tăng vỡ rừng hoang. Khổ nhọc là đây, sự sống cũng từ đây. Chái lá vách tranh, sắn khoai hàng bữa, nuôi sống trên ngàn Tăng chúng là nguồn cung cấp nhân sự làm cho Phật pháp vươn xa.
Bốn mươi năm mộng Đông thùy, Tăng ni bốn hướng tụ về cưu mang, sương còn đọng nhánh cây ngọn cỏ, lá nón che đầu, tay cày cuốc xới; lát đất nào nuôi sống rừng thưa, cát khô khốc nương thân trùng dế, mầm xanh hóa dưỡng chất Tăng tài. Luật tạo hóa trêu ngươi cuộc thế!
Cao bóng mát Già lam hiển lộ, lặng thời gian cởi trói cho những cánh chim lìa đàn, lát đất năm nào xới vỡ mãnh sầu thế nhân, mọc chồi non tuệ giác khắp nơi nơi.

Anh chị em văn nghệ sĩ, cư sĩ Phật tử trong lần về thăm Tổ đình Phước Hoa - Long Thành (Đồng Nai(
Bóng mát Trúc Lâm sanh giòng pháp nhũ, nảy nhánh mọc mầm, Phước Lạc Phước Hoa, rừng Già lam vươn dài theo vận mệnh thăng trầm trong bôn ba sự thế.
Tâm hiếu thiện kéo thời gian 40 năm trở lại đầu nguồn, 10 năm hiển hiện am tranh thuở ân Tổ khai lâm; chim vỗ cánh tử tôn hội tụ mừng tri ân kỷ niệm.
Ngày vẫn sáng và đêm vẫn tỏ, lòng bao người đều mở hội hoa đăng. Hạt cơm trắng hôm nay và sắn khoai năm cũ đậm thấm tình người như đạo mạch vào tim.
Bao giòng xoáy vô thường nghiệp khởi, Tông môn và đạo lữ vẫn vuông tròn.
Đây một nén hương thơm theo gió về mây, muôn một tâm nguyện vây quanh miền đất Tổ. 10 năm thoáng trôi như sương rơi đầu cỏ, 40 năm rừng buồn cỏ dại hóa Già lam.
Tiền hiền hậu bối cũng từ đây, quá khứ hiện tại cũng là đây, một mai sương bạc tiếp xây tháp ngà!!!!
Kính cẩn tưởng niệm bóng vô thường. 10 năm Tôn sư ngự Tây, 40 năm kế thế tiếp xây tháp ngà.
MINH MẪN - 9/25
HÓA THÂN
Chim sẻ đậu cành tre,
hóa thân hạt bụi nhỏ
Lặng chìm vào khóm cỏ
Ươm mầm nụ hoa nhỏ
Ve sầu nằm co ro
Trổi giọng tung vào gió
Mây hóa thân giọt nước
Rửa sạch tháp trắng mượt
Đỉnh cao tụ ân phước
***
Hỏi mây trắng bay về đâu? Mây đáp: nào có bay, chỉ vì gió tụ tán!
10 năm vào đất mẹ, tháp mây làm chứng tích, Hạ qua Thu lại đến, hỏi thầy đã về đâu?
25/10/2015 hay 13/9/Ât Mùi chỉ là dấu tích thời gian, không gian nào thay đổi; Giác Thần nào có đến và đi!
Hạnh nguyện là hiện thể một cõi đi về, Hạnh quả là bản thể Chân như thường trụ.
10 năm để đến hay 10 năm đã đi? Ngọn tháp sừng sững vẫn là chứng tích nghĩa tình hậu bối.
Tôn sư vắng bóng cũng đồng thời Tôn sư tồn tại; tồn tại trong tâm tưởng cũng là thường tại hòa nhập vào sóng thức trong vũ trụ vô ngần.
Ngọn nến giữa đêm trường hay Tâm đăng giữa vô minh thắp sáng lại ân đức Tôn sư một thời truyền đăng tục diệm.
Vũ trụ nắng mưa điểm tô một thực tại vô ngã, nghệ thuật diễn ngâm để quá khứ một thời sống lại giây phút ngắn ngủi đêm thu.
Ngàn khối óc , vạn con tim sưởi ấm lại khung trời cô quạnh; cùng nhìn nhau như chưa xa cách bao giờ.
Nghìn trùng vạn dặm, sông ngòi hội tụ ra khơi, vạn gót sen phước lùa xa cội, niệm ân sư về lại chốn này.
Vắng lặng và nhộn nhịp, đã bao lần đất khô cằn ngộp thở được hồi sinh; Đất được hồi sinh 40 năm khai phá, 10 năm hồi sinh khai mở tâm lành.
Phước Hoa đã nở hoa, rừng cây hóa thân thành nhựa sống, hàng ngàn Tăng ni hiện thân làm giáo phẩm; xuất thân từ mảnh đất khô cằn ra gánh vác Phật sự được thăng hoa.
Bầu trời Phước Hoa hôm nay hóa thân khối năng lượng từ hòa điểm tô cho một lịch sử khai lâm lập tự, cho một ân sư điểm xuất ra lắm Tăng tài.
Kỷ niệm không là để nhớ về quá khứ mà còn là điểm nhấn khởi đầu cho bước tiếp theo như những bước tiếp theo của một sinh mệnh!
Hóa thân cho một đổi mới tâm thức trường lưu.