;
Đáp: Đức Phật nhiều lần cố tình tránh né phụ nữ vì không ít lần họ đã khuấy nhiễu, cản trở việc hoằng hóa. Chuyện nàng Sundarì bị một số ngoại đạo thúc giục đóng vai một tín nữ ngưỡng mộ, hoặc Cincà giả vờ mang thai để hạ uy tín của Ngài trước chúng hội, hoặc những phiền phức xảy ra của một số phụ nữ trong gia tộc Thích Ca, rồi chuyện của bà vương phi Yasodhara và bà dưỡng mẫu Mahàpajàpati khóc lóc than thở xin được thành lập giáo hội Tỳ Kheo ni… và nhiều chuyện động trời khác nữa.
Đầy dẫy trong kinh tạng những lời phán xét của đức Phật về tính gian xảo, ích kỷ, che dấu, môi mép, mưu mẹo, không trung thành… của đàn bà. Thế nhưng họ có sức quyến rũ lạ thường đối với đàn ông, dù đó là bậc hiền triết cũng khó mà kiềm chế không cho dục vọng sinh khởi.
“Này các Tỳ Kheo, ta không thấy một hình sắc nào làm say đắm tâm trí của đàn ông như hình sắc của đàn bà. Ta không thấy một âm thanh, mùi hương, vị, xúc nào làm say đắm tâm trí đàn ông như âm thanh, mùi hương, vị, xúc của đàn bà ( Tăng Chi Bộ).
Người đời cũng chua chát than vãn: “Dùng lửa để thử vàng, dùng vàng thử đàn bà, dùng đàn bà thử đàn ông” quả thật không sai tí nào. Nhưng với một Thầy Tỳ Kheo chưa phá trừ kiết sử làm thế nào để chế ngự đây? Năm thứ 13 sau khi Phật thành đạo, chính phụ nữ là đối tượng để các thầy Tỳ Kheo đầu tiên phá hạnh thanh tịnh và Phật phải chế giới.
Những “ sương phụ” Tỳ Kheo đã ruồng bắt những đức ông chồng trốn đi xuất gia bằng những trò tinh ma quỷ quyệt. Những thiếu nữ đa tình thuộc cấp thấp đã chết mê chết mệt trước những vị xuất gia trẻ đẹp, đạo hạnh ôm bình bát lang thang một mình.
Giới luật vì thế ngày mỗi khắc khe, đức Phật cẩn thận khuyên các thầy Tỳ Kheo trẻ phải tâm niệm như đang gánh bó rơm khô trên vai mà phụ nữ là hầm lửa đang cháy phừng phựt, không được khinh suất lại gần.
Phải tránh xa họ ra, đừng vì chút lợi dưỡng mà để họ phá sạch Thất Thánh tài thì coi như con đường giải thoát vô phần. Thầy A Nan cũng là một nan nhân của những phụ nữ ướt át tình cảm.
Chuyện nàng Ma Đăng Già đã làm cho thầy quá khiếp đảm và luôn ở thế phòng ngự. Lúc Phật sắp nhập diệt, thầy A Nan đã đề cập đến vấn đề này với niềm thao thức cho các vị xuất gia sau này khi phải tiếp xúc với phụ nữ.
“Này A Nan, không nên nhìn họ.
- Song nếu chúng con phải đối diện thì làm thế nào?
- Đừng bắt chuyện với họ.
- Nhưng nếu họ nói chuyện với chúng con thì sao?
- Chỉ nên nói vài lời và luôn tỉnh thức để phòng hộ tâm ý.
Nếu chỉ vì thế mà chúng ta kết luận rằng đức Phật ghét phụ nữ là sai lầm.
Ngay cả phương diện đạo đức của họ đức Phật cũng chưa bao giờ khẳng định là yếu kém tuyệt đối. Đại vương Pasenadi thất vọng vì hoàng hậu Mallikà đã sinh ra một công chúa thay vì một hoàng tử như hằng mong ước.
Đức Phật an ủi bằng cách nói rằng một người nữ nếu thông minh và đức hạnh, biết tôn kính cha mẹ, trung thành tận tụy với chồng thì còn đáng quý hơn một nam nhi. Ngài còn khen ngợi gia chủ Nakulapità ở vùng Sumsumàragiri có được người vợ hiền như bà mẹ Nakula, khi ông lâm chung vì trọng bệnh, bà đã hứa với ông rằng bà sẽ nuôi nấng gia đình, giáo dục các con và sống hợp với đạo đức.
Rồi đức Phật hết lời khen ngợi bà phu nhân Visakha đã bao dung không quở trách đứa nô tỳ bỏ quên chiếc áo choàng bạch điệp trong tinh xá và còn cảm ơn cô ấy đã giúp bà có cơ hội phát tâm cúng dường cho chư Tăng.
Chính đức Phật công nhận Cù Đáp Ma Gầy là một vị Ni trì giới đệ nhất, đã từng dũng cảm vượt qua những cơn tai biến khủng khiếp trong đời: con đứa bị sói tha đứa bị nước cuốn, chồng thì bị rắn cắn, cha mẹ thì chết trong hỏa hoạn….
Đức Phật đã công khai xác nhận phụ nữ có khả năng chứng Niết Bàn, và thực chất thì khắp trong kinh tạng nói đến vô số các vị Tỳ Kheo ni và nữ đệ tử tại gia dự vào các quả vị Thánh. Dù hiện kiếp quả vị Vô thượng Bồ Đề không có phần của họ, nhưng không ít vị Ni vừa xuất gia tu tập đã nhanh chóng tiến đến quả vị cao nhất của bậc Thánh, A La Hán, bỏ xa nhiều thầy Tỳ Kheo công phu lâu năm.
Trong kinh tạng Palì, tất cả những câu chuyện kể những cuộc hội kiến giữa đức Phật và phụ nữ đều chứng tỏ Ngài xem họ bình đẳng với nam giới. Sự kiện một số nữ nhân ác hạnh hay tranh cãi và một số nữ nhân đã lôi cuốn các thầy Tỳ Kheo ra khỏi chánh đạo, vẫn không cản trở Ngài công nhận rằng: “Nữ giới có khả năng đạt kiến thức cao và nhiều nữ nhân còn vượt hẳn nam nhi về lòng nhân từ và tận tụy hy sinh”.
Ngài cũng biết rằng thông thường chính phụ nữ quyết định bầu không khí mộ đạo trong gia đình và dạy bảo con cháu các nguyên tắc đạo đức. Thực tế cho thấy có nhiều phụ nữ trong số người hộ trì Phật Pháp phần lớn là do đức Phật đã công nhận nữ giới có ý thức trách nhiệm và đầy đủ khả năng giải thoát mà các ngoại đạo sư đương thời kịch liệt phản đối.
Vì lý do này, nữ giới rất xúc động và bày tỏ niềm tri ân sâu sắc đối với đức Phật.
Nguồn: Thư viện Hoa Sen