;
Tất cả mọi địa điểm đều được chú ý đến, đặc biệt là những địa điểm công cộng như trường học, bệnh viện, kể cả những không gian di động, nhưng có nhiều thời gian để hành sự, như xe đò đường dài, xe lửa…
Tuy nhiên, trong mấy năm gần đây, khi các công viên được chú ý tu sửa chỉnh trang, đẹp đẽ, sạch sẽ hơn xưa, thu hút đông người đến dạo chơi, tập thể dục, thì các công viên trở thành địa bàn nóng của hoạt động cải đạo.
Theo chúng tôi, đây là kết quả của việc nghiên cứu cẩn thận, có tổ chức chặt chẽ, chỉ đạo cụ thể của bộ máy điều hành việc cải đạo tín đồ Phật giáo bên trên.
Công viên không phải là nơi người ta vội vàng ghé qua, mà có thể lưu lại đó khá lâu, đủ thời gian để làm những chuyện cần thiết.
Công viên là nơi người đến thường có tâm trạng thư thái, dễ chịu, do đó tiếp xúc để mưu tính cải đạo là điều rất thuận tiện.
Bối cảnh công cộng của công viên cũng phù hợp với những cuộc nói chuyện giữa những người chưa quen với nhau.
Do đó, tại TPHCM những người làm công việc chuyên nghiệp cải đạo tín đồ Phật giáo đã chiếm cứ hầu hết các công viên lớn. Vào công viên giây lát, sẽ có ngay người sà tới bắt chuyện.
Một số giáo phái luyện tập khí công, như Pháp luân công, xuất phát từ Trung Quốc, cũng chú trọng đến công viên. Tại TPHCM, Pháp Luân công chiếm cứ sân Phú Thọ (Quận 11), còn các giáo phái Tin Lành hoạt động mạnh các ở công viên Tao Đàn, Lê Văn Tám, 23 tháng 9…, đều ở quận 1.
Riêng công viên quanh nhà thờ Đức Bà, thì có lẽ do gần nhà thờ lớn và có tượng Đức Mẹ, nên đây là địa bàn của đạo Ca tô La Mã.
Pháp Luân công thì phát hẳn những tờ rơi giới thiệu hoạt động chữa bệnh, nói rõ họ không phải Phật giáo và kể lể những chuyện bên Trung Quốc. Tờ rơi Pháp Luân Công ghi cả số điện thoại liên hệ khi cần thiết.
Các phái Tin Lành thì kín đáo hơn, nhưng về nhân sự thì bài bản hơn. Dường như có các ca trực luân phiên cho từng buổi. Sau những lời bắt chuyện về thời tiết, hoa cỏ, trăng sao… người ta hỏi thăm thân thế, gia cảnh và rồi đi đến chuyện tôn giáo.
Người phụ trách cải đạo ở công viên được huấn luyện khá chu đáo, ăn nói trôi chảy, khéo léo tâm lý, có thể là đều qua đại học. Có người nói được tiếng Anh.
Bước tiếp nữa là họ mời về nhà, tham dự các cuộc lễ tôn giáo, đi pic nic tập thể thanh niên tôn giáo họ.
Ở khu vực công viên quanh nhà thờ Đức Bà TPHCM thì mọi chuyện chỉ diễn ra vào buổi tối. Không giống như Tin Lành ở công viên Tao Đàn, 23 tháng 9, ở đây người ta mời gọi vào cùng cầu nguyện dưới chân tượng đức Mẹ ngoài công viên.
Tượng đức Mẹ thì nhà thờ nào cũng có, nhưng vài chục người, hình như luân phiên, có tổ chức, cứ phải kéo ra công viên này mà quỳ lạy và chiêu tập những người đến công viên ngồi chơi cùng cầu nguyện.
Họ chuẩn bị khá chu đáo ấn tượng: các lẵng hoa, tượng Thánh, đèn chữ “Ave Maria” thắp sáng bằng bình accu và có cả trăm cây nến, tạo khung cảnh huyền ảo, gây sự hiếu kỳ.
Có lần chúng tôi đi xe gắn máy chậm lại để xem thì có người nhào ra ngoắc vào. Không biết họ bán nước sâm hay mời vào cầu nguyện.
Điều đáng chú ý là những người tụ tập ăn mặc tề chỉnh, tươm tất có phần sang trọng thu hút, cả ở người của Pháp Luân Công, các giáo phái Tin Lành, Ca tô.
Mùa hoạt động cao điểm hoạt động cải đạo ở công viên là Noel, tết dương lịch, mùa nắng sau tết, thanh niên được bắt chuyện thường được tặng thiệp thánh rất đẹp, có hình Chúa, Đức Mẹ…
Những người phụ trách hoạt động cải đạo ở công viên chú ý nhiều đến địa vị xã hội của đối tượng cần cải đạo, nhưng ít quan tâm về hoàn cảnh kinh tế. Trong những lần khác nhau, khi tôi trả lời nghề nghiệp của mình là bán hủ tiếu mì, có tiệm, thì người làm việc cải đạo không mấy mặn mà, nhưng một lần khác tôi nói mình là đạo diễn truyền hình, thì họ rất quan tâm.
Dù là lân la mon men làm quen, nên có thể bị hiểu lầm là bê đê hay gái điếm, họ vẫn không ngần ngại, cứ sáp vào rao giảng và kêu gọi cải đạo với một niềm tin mãnh liệt.
Chắc chắn sẽ có những gia đình Phật giáo, nhất là con em còn trong lứa tuổi thanh thiếu niên, bị cải đạo bằng hoạt động mạnh mẽ ở công viên này.
Nguồn: Phattuvietnam.net