;
“Thời quá khứ ta ở chỗ Ta-la Thọ Vương Phật, thọ Pháp Đại oai đức Kim luân
Phật Đảnh Xí Thạnh Quang Như Lai Tiêu trừ Nhất thiết tai nạn đà-ra-ni. Đối với đời vị lai, nếu có cõi nước nào, nhật, nguyệt, ngũ tinh, La Hầu, Kế Đô, sao chổi, sao phướng, các yêu quái, ác tinh chiếu đến bổn mạng cùng quyến thuộc cung thần, hw các vì tinh tú chiếu đến ngôi quốc chủ ở trong nước, trong nhà, nơi thôn làng, lúc bị bức ép, tiến vào làm các tai nạn, nên ở chỗ thanh tịnh an trí đạo tràng chí tâm thọ đà-ra-ni 108 biến hoặc 1.080 biến hoặc một ngày, hai ngày cho đến bảy ngày. Y pháp tu trì, đối đàng tràng đọc tụng, tất cả tai nạn tự nhiên tiêu diệt không thể làm hại được, nếu Thái Bạch, Hỏa Tinh hoặc Nam Đẩu, ở trong nước, trong nhà và nơi thôn làng khởi lên các tai nạn, nên ở trước tôn tượng Phẫn nộ, họa bức tượng kia chiêm thấy hình sắc rõ ràng, niệm chân ngôn này gia trì, thì tai nạn liền tiêu dứt, tinh sao chẳng bội nghịch, quốc chủ lâu bền, nhân dân an lạc.
Liền nói đà-ra-ni rằng:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm, a bát ra để hạ đa xá tát nẵng nẫm. Đát điệt tha. Án khư khư khư hế khư hế, Hồng Hồng nhập phạ la phập phạ la, bát ra nhập phạ la bát ra nhập phạ la, để sắc xá để sắc xá, sắc trí rị sắc trí lị, tát phát tra tát phát tra, phiến để ca thất lị duệ sa ha.”Phật dạy: “Nếu cõi nước hay thôn xóm nào hoặc có kẻ nam người nữ bị các thiên tinh chiếu đến thân mình, chỉ nên viết chép kinh này chí tâm thọ trì đọc tụng, thì thường được hộ trì thanh tịnh. Vì đà-ra-ni này tất cả Như Lai đồng cộng tuyên nói, không chỉ thành tựu tám vạn món đại kiết tường, mà còn tiêu trừ tám vạn món đại bất kiết tường. Nếu có quốc chủ, đại thần, các quyến thuộc và tất cả thứ dân bị Ngũ tinh, La Hầu, Kế Đô, sao chổi sao phướng, yêu quái các ác tinh chiếu đến bức ép ngôi quốc chủ trong nước, trong nhà, nơi thôn xóm quyến thuộc cung tú, tai nạn đột khởi, hoặc Thổ tinh xâm lăng hoặc tiến hoặc thoái và oan gia trong nhà mưu tâm ác hại, các việc ngang trái, khẩu thiệt, trù rủa chú ếm thư phù, cho đến làm các tai nạn, thì các chúng sanh nên y Pháp thọ trì, tất cả tai họa không thể xảy đến, biến tai thành phước, đều được kiết tường an lạc. Ta nói công đức của chân ngôn này không thể nghĩ bàn, không thể so sánh, bí mật thọ trì, chớ vọng tuyên truyền.”
Phật dạy đại chúng: “Lúc nào cõi nước không an, tai nạn nổi lên và kẻ nam người nữ bị tai ương biến họa, chỉ thỉnh chúng Tăng như Pháp kiến lập đạo tràng, an trí tượng Phật, kiết giới hộ trì, hương hoa, đèn sáng, tùy phần cúng dường, khiến cho các chúng sanh được phước vô lượng, tai nạn đều dứt”.
Lúc bấy giờ đức Như Lai bảo đại chúng: “Nếu hàng năm có kẻ bị ngũ tinh, Kim, Mộc, Thuỷ, Hỏa, Thổ và La Hầu, Kế Đô, nhật, nguyệt, các tinh tú chiếu thân, tai nạn đột khởi, ta có Đại kiết tường thần chú gọi là Phá tú diệu. Nếu có thể chí tâm thọ trì nhớ niệm, thì nạn tự tiêu, chuyển họa thành phước”.
Liền nói chân ngôn rằng:
“Úm tát phạ nặc sát tô ra tam ma duệ thất lị duệ phiến để ca câu lô tát bà ha.”
Lúc bấy giờ đức Như Lai nói Kinh này rồi, ngài Văn-thù-sư-lợi đại Bồ-tát và bốn chúng,
Du không đại thiên, các Tinh thần, tất cả Thánh chúng, toàn thể nương lời Phật dạy, đảnh lễ phụng trì lui về bổn cung. Hết thảy Thiên long bát bộ nghe Phật thuyết pháp đều đại hoan hỉ tín thọ phụng hành.
PHẬT NÓI ĐẠI OAI ĐỨC KIM LUÂN PHẬT ĐẢNH XÍ THẠNH QUANG NHƯ LAI
TIÊU TRỪ NHẤT THIẾT TAI NẠN ĐÀ LA NI KINH
(hết)
Phật nói Xí thạnh quang tiêu tai kinh Cửu diệu chân ngôn
Kim tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm ma hạ hàm vĩ dã ta phạ hạ”
Mộc tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm ấn nại ra dã ta phạ hạ”
Thủy tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm phạ rô noa dã ta phạ hạ”
Hỏa tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm a ngật nẵng duệ ta phạ hạ”
Thổ tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm bát ra thế duệ ta phạ hạ”
La Hầu tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm la hộ nẵng a tố ra, ra nhạ dã hồng ta phạ hạ”
Kế Đô tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm phạ nhựt ra kế đô nặc khất sát đát ra ra nhạ dã hồng ta phạ hạ”
Nhật thiên tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm la nễ để dã ta phạ hạ”
Nguyệt thiên tinh:
“Nẵng mồ tam mãn đà một đà nẫm. Úm tô ma dã ta phạ hạ”
(Thích Giác Viên dịch xong năm 1979, tại Thiền Tịnh tự)
Nguyễn Minh Hoàng và Nguyễn thị Diệu Minh nhập liệu từ bản quay ronéo, lưu hành nội bộ.