;
Phật tử, TS Nguyễn Mạnh Hùng sẽ làm diễn giả của Hội sách Frankfurt lớn nhất thế giới
Chị Maurice lạ kỳ ở Frankfurt Book Fair 2015
Lần nọ của năm xưa, chúng tôi tham gia 1 khóa tu tại Pakchong, Thái Lan. Theo quy định của bất cứ khóa tu nào, nam ở riêng và nữ ở riêng, bất kể là vợ chồng hay mẹ con. Tôi ở cùng 1 người đàn ông phương tây trong 1 căn phòng cho khoảng hơn chục Phật tử. Người đàn ông này khá ít nói, rất nhẹ nhàng, tham gia nghiêm túc các thời khóa. Tôi rất có cảm tình với anh bởi anh hiền hậu, dễ mến, có giọng nói nhỏ và dễ gần. Tôi hay nói chuyện với anh bằng tiếng Anh. Khi giới thiệu tên, thấy chữ Hùng khó phát âm và khó nhớ, thế là thay vì gọi là Hùng tôi có tên là Henry. Còn anh tên là John.
Sau đó tôi biết rằng anh có vợ gốc Việt Nam. Vợ anh tên là Lan. À ra vậy. Thì ra anh John theo vợ đi khóa tu. Tôi thầm khâm phục chị vợ tên Lan nào đó đã khéo léo lôi kéo thêm được chồng mình, một người phương tây đi theo đạo Phật.
Một chuyện làm tôi khá khó chịu rằng chị Lan – vợ anh John hay đến khu vực nam giới của chúng tôi. Tôi khó chịu bởi đang tu tập, phân khu riêng mà tại sao chị lại làm như vậy. Nhưng dần dần tôi tập trung vào chánh niệm, vào tu tập nên chuyện khó chịu về chị Lan cũng bớt dần.
Thì ra chị Lan mang quần áo cho anh John tắm, lấy quần áo bẩn về giặt. Lúc thì chị Lan mang cho anh John miếng bánh, khi thì cái kẹo. Quan sát tôi thấy anh chị rất tình cảm với nhau. Khi đi thiền hành anh chị hay đi cùng nhau. Chị Lan thường bắt anh đội mũ khi trời sáng sớm hay đêm khuya lạnh. Chị nói với anh rất nhẹ nhàng và tràn đầy yêu thương. Do anh chị nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh nên tôi hiểu hết. Chị lan chăm anh John hết mình. Ôi một người phụ nữ Việt Nam tuyệt vời!
Tình cảm của tôi với anh chị lớn dần. Tôi quý anh lắm vì anh rất nhẹ nhàng và trầm tính. Tôi cảm giác anh John không bao giờ nóng tính, khác hẳn với tôi – tu mãi mà vẫn nóng. Tôi rất quý chị Lan và càng ngày tôi càng nhận ra tình yêu chồng của chị lớn vô cùng. Không biết tự bao giờ, trong não tôi hiện ra suy nghĩ “đây là người vợ yêu chồng nhất mà tôi từng gặp”.
Khóa tu kết thúc, chúng tôi về Hà Nội còn anh chị đi làm từ thiện ở vùng núi cao của Thái Lan. Anh chị đi 1 tháng.
Chúng tôi đón anh chị ở Hà Nội. Được nghe anh chị kể cảnh ngủ ở vùng sâu vùng xa Thái Lan với trẻ em nghèo, với vùng đất lạc hậu với bao khó khăn và nguy hiểm làm tôi càng cảm phục. Anh John ăn ngủ trong điều kiện rất thiếu thổn và mất vệ sinh nữa. Thiếu ngay cả những thứ cơ bản nhất. Có khi anh ngủ cả trên cây. Nghe kể lại tôi không tưởng tượng được làm sao một người đàn ông văn minh phương Tây lại có thể chịu được những điều kiện như vậy. Tôi yêu quý và khâm phục lắm.
Tháng vừa rồi tôi đi công tác Đức. Chương trình do hội sách lớn nhất thế giới Frankfurt Book Fair và bộ Ngoại giao Đức mời. Chuyến đi chính thức là 10 ngày do phía bạn đài thọ hoàn toàn. Tôi chỉ có 3 buổi diễn thuyết còn lại là kết nối ngành xuất bản và truyền bá sách. Chương trình của chúng tôi là International Programm với sự tham gia của 24 giám đốc và lãnh đạo của 24 công ty sách đến từ 24 quốc gia trên toàn cầu.
Ngày gần sát cuối cùng, tôi nhận được nhắn tin và điện thoại của chị Lan. Hóa ra anh chị định cư ở Đức. Anh chị rất muốn mời tôi đến nhà và sinh hoạt với tăng thân. Hóa ra chỗ anh chị sinh sống chỉ cách Frankfurt, nơi khách sạn của tôi chừng hơn 1 tiếng lái xe. Vì tôi không thông thạo đường xá và thời gian hạn hẹp nên anh chị nhờ 1 người bạn lên tận hội sách đón. Chúng tôi kết thúc ngày làm việc cuối cùng và lên xe đi ngay, mang theo cả đồ đạc hành lý.
Tôi ở chơi với anh chị Lan John trọn 1 ngày. Một ngày rất quý giá với người phương xa như tôi. Hình như đây là lần đầu tiên tôi được đến 1 ngôi nhà của người Việt ở châu Âu.
Đến nơi tôi thật sự ngỡ ngàng. Tôi như được đến 1 ngôi chùa. Nhà anh chị có rất nhiều tượng Phật, nhiều kinh. Phòng thờ Phật rất đẹp và trang nghiêm. Chúng tôi đã cùng nhau ngồi thiền, tụng kinh, niệm Phật ở thiền đường. Phải mến mộ đạo Phật lắm mới có tượng Phật đẹp thế chứ. Phải tu tập miên mật và đều đặn lắm mới âm cúng thế chứ. Nhiều năng lượng vô cùng.
Ngày hôm sau tôi mới có cơ hội ra thăm vườn. Tôi ngỡ ngàng thấy một bức tượng Phật bằng đá rất đẹp và sâu sắc. Hỏi ra mới biết đây là sự quan tâm của Hòa thượng Minh Đức Triều Tâm Ảnh. Chị Lan kể rằng lần về Việt Nam anh chị đã đến thăm Hòa thượng. Khi chị bày tỏ tấm lòng rất muốn có tượng Phật bằng đá từ Việt Nam để thờ phụng và chiêm bái mỗi ngày, Hòa thượng đã nhận đứng ra lo liệu. Chị cứ nhắc đi nhắc lại rằng anh chị được Hòa thượng thương lắm. Rằng anh chị tu tập và gặp rất nhiều may mắn.
Trong ngôi nhà của anh chị thật sự có rất nhiều tượng Phật. Nhiều lắm. Tôi lấy máy điện thoại ra chụp vài bức. Ngôi nhà của anh chị thật là đẹp và tràn ngập năng lượng. Thích nhất là phòng nào cũng có tượng Phật ở đủ các tư thế. Chỉ cần ngồi ngắm tượng Phật thôi tôi đã thấy bình an lắm rồi. Phải mến mộ đạo Phật lắm mới có nhiều tượng Phật thế chứ, nhất là phải vận tải từ rất xa về.
Tôi thật sự như về nhà người thân. Chỉ là Phật tử với nhau mà anh chị chăm sóc chúng tôi quá chu đáo. Rất nhiều thức ăn ngon và quý được anh chị chuẩn bị. Chị đi chợ mua những loại nho ngon nhất, các loại rau thơm Việt Nam nhất. Quả thật là sau 10 ngày ở Đức toàn ăn bánh mỳ với bơ và ph mai, bữa cơm Việt Nam này làm tôi xúc động vô cùng.
Tôi được ưu tiên cho chiếc giường rất đẹp và ấm cúng. Tôi được anh chị đốt lò sưởi gỗ cho thưởng thức. Tôi được mời trà, sô cô la và bánh kẹo cùng tấm lòng thiện lành thân mật. Tôi và anh John nói chuyện với nhau rất nhiều. Anh kể về cuộc đời với tuổi thơ vất vả, về công việc anh đi làm trước khi nghỉ hưu, về tình yêu đối với Việt Nam và đức Phật. Giọng anh nhỏ, ấm, thân thiện làm tôi càng thêm quý anh.
Anh chị rất yêu nhau. Khi chị nấu cơm thì anh ra giúp chuẩn bị rau. Khi sắp cơm, anh giúp lấy bát. Tôi dùng máy ảnh chộp được cảnh 2 anh chị cùng nhau mang củi từ ngoài vườn vào và đốt lò sưởi chiêu đãi tôi. Ngồi nghe lửa tí tách nổ và ngắm ánh lửa hồng từ lò tỏa ra thấy ấm áp lạ thường. Mấy hôm nay nhiệt độ quãng 7 độ.
Nhà anh chị có 1 bàn trà. Anh John nhường cho tôi chiếc ghế anh vẫn ngồi. Anh bảo, khi về Việt Nam. Henry nhớ chiếc ghế anh John vẫn ngồi nhé. Hóa ra từ chỗ ngồi này ngắm thẳng ra bức tượng Phật bằng đá từ Việt Nam của Hòa thượng Minh Đức Triều Tâm Ảnh. Cảnh đẹp vô cùng. Tôi ngồi uống trà nóng và ngắm Phật rất hiền như đang yêu thương chúng tôi.
Anh chị có 1 chiếc ấm trà bắc trên 1 chiếc giá in ốc nhỏ và để ngọn nến bên dưới. Để trà luôn nóng. Tôi thấy đẹp, ấm cúng và dễ thương nữa. Thế là anh chị mang ra mấy bộ đề nghị tôi chọn bộ ưng ý nhất để mang về Việt Nam. Tôi phải từ chối mãi mới được vì biết hành lý quá cân. Sách chúng tôi mua, được tặng và sách mẫu mang về khá nhiều. Biết tôi mê sách, anh chị lục trong tủ sách của mình ra một cuốn. Chị nói rằng cuốn này rất cổ, rất quý, rất hay, không tái bản nữa. Cuốn sách viết về Hít Le. Tôi thật thà không dám nhận, bởi ở Việt Nam sách được kiểm duyệt rất chặt. Tôi mà nhận về, sách thì chưa đọc, nhỡ có nội dung gì mà nhà nước cấm thì gay to. Anh chị hiểu và ngậm ngùi cất lại vào tủ.
Ở châu Âu chùa không nhiều. Muốn đến chùa phải đi cả vài trăm km, có khi còn xa hơn. Vậy nên tu tại gia là rất quan trọng. Vậy nên đạo tràng hay tăng thân là vô cùng quan trọng. May thay, gia đình anh chị có 2 thành viên là 2 Phật tử. Tôi thấy ấm lòng và hạnh phúc vô cùng. 2 anh chị sách tấn nhau tu tập, cùng trợ duyên nhau tu tập thì còn gì bằng. Ôi đạo tràng 2 người. Ôi tăng thân với 2 đạo hữu.
Tác giả (giữa) và vợ chồng anh chị John - Lan
Trước khi tôi rời nhà anh chị về Frankfurt để bay về Việt Nam, chị ra cửa hàng mua hạt dẻ. Đoàn công ty sách Thái Hà của chúng tôi có 4 thành viên nên chị mua 4 kg và thêm những thanh sô cô la rất ngon nữa. Thật cảm động. Chị bảo, món này ở Việt Nam có tiền cũng không mua được.
Anh chị khoác áo ấm ra đường. Trời mưa và khá lạnh. Trong lúc đợi xe nổ máy và anh bạn lái xe chở tôi đang nhập dữ liệu để bản đồ chỉ đường cho xe chạy về khách sạn, tôi ngắm anh chị đứng cạnh nhau rất tình cảm và tràn đầy yêu thương. Tôi hạnh phúc vô cùng về cặp vợ chồng tuyệt vời này. Tôi thầm nghĩ, nếu không tu tập tinh tấn, nếu không mến mộ đạo Phật làm sao cặp vợ chồng anh chị Lan John có thể hạnh phúc và có tâm đến vậy.
Về đến Hà Nội đã nhận được email của anh chị. Vừa mở máy ra lại thấy nhắn tin của anh John. Những dòng chữ rất thật, tình cảm và đầy chất thiền. Tôi ngồi thiền ít phút và ngồi gõ lại những dòng ngắn này. Những dòng này may chăng chỉ miêu tả được vài phần trăm về cặp vợ chồng Phật tử quý hiếm này. Chợt nghĩ, với điều kiện khó khăn và xa xôi vậy mà anh chị Lan John vẫn tu tập tốt, vậy mà ngay tại Việt Nam, chùa nhiều, thầy lắm, chẳng nhẽ mình không tu tập tử tế được ư. Tôi ngồi ngắm bức tượng Phật nhỏ màu đen mang từ Borobudur Indonesia về và thầm mong những ai đọc được những dòng này gắng lòng cùng nhau tu tập.
Frankfurt Hà Nội đầu tháng 11/2016