Mắt xa trông mong ước một ngày về
(Kính dâng Thiền Sư Thích Nhất Hạnh, nhân ngày về thăm trung tâm tu học Làng Mai, số 174, 176 Ban Sra Nam Sai, Moo 7, Tambon Pongtalong, Pak Chong, Nakorn Ratchasima - Thái Lan). Ngày 10 tháng 12 năm 2016.
;
(Kính dâng Thiền Sư Thích Nhất Hạnh, nhân ngày về thăm trung tâm tu học Làng Mai, số 174, 176 Ban Sra Nam Sai, Moo 7, Tambon Pongtalong, Pak Chong, Nakorn Ratchasima - Thái Lan). Ngày 10 tháng 12 năm 2016.
Tiếng kêu cứu hãi hùng vang ơi ới/Thêm cụ già nước cuốn mất chìm sâu/Thêm bé thơ tay vẫy vẫy thôi rồi
Nên tu sửa bản thân, ăn chay, hành thiện, phóng sinh, bố thí, tụng kinh… đem công đức đó hồi hướng cho quyến thuộc nhiều đời tiêu nghiệp, siêu bạt toàn bộ thân nhân đã khuất, thì đây mới là đại hiếu chân chính!
Cuộc sống đầy ắp những ưu tư/Còn con thì luôn nghĩ về thân phận/Duyên cớ gì con suốt đời lận đận/Nụ cười hiền cứ gượng ép trên môi.
Muốn không làm sai nhân quả, tốt nhất không được làm sai ý tín chủ. Người cúng nói cầm tiền dùng để làm gì thì bạn phải làm đúng y như vậy. Nếu làm không được thì tốt nhất chẳng nên nhận tiền, bởi vì nếu bạn cứ làm đại, ẩu… sẽ tự chiêu lấy tội.
Con mãi đi về hướng mặt trời/Khao khát sống khát khao tìm chân lý/Mầu nhiệm thay khi hiểu tâm hiểu ý/Cũng chỉ là nhận diện hơi thở vào ra.
Mai lên núi tôi vui cùng cây cỏ/Trăng lên cao bàng bạc ánh Lăng Già/Đêm thanh vắng, bạn cùng chòm sao nhỏ/Nhớ người xưa đạt Đạo lúc canh ba.
Một sự thật không thể trốn tránh vào đâu được là có nợ thì phải trả, có tội thì phải đền. Nghĩ đến thân mình, to con, đẹp mã, đại đa số cũng vì nuôi bằng thân mạng của chúng sinh mà thành...
Với niềm kính tiếc, thương tưởng đến cố HT. Thích Chơn Thiện; Chư tôn đức cùng quý Đạo hữu đã thành tâm dâng những lời thơ tưởng niệm đến Hòa thượng.
Bao ruộng nương, thôi còn chi thu hoạch?/Bao công ty, việc hoạt động tạm ngưng/Điện hư hỏng, nước thấm vào chạm mạch/Mạng giao thông phải đình đốn, tạm dừng…
Tôi thích về với biển, bởi biển vốn bao dung/Chứa tất cả những gì con người muốn
Hạt giống Bình An đó chỉ có thể nảy mầm thành cây và mang lại hoa trái là nếu mỗi người ai cũng dọn sẵn đất đai cho nó. Ðất đai thuận tiện để cho hạt giống của Bình An ấy được nảy mầm, chính là lòng sám hối thực sự.
Xả tất cả bình yên là bến đỗ/Vững tinh thần chấp nhận trả là xong/Mọi chuyện qua đừng để lại trong lòng/Điều được mất buồn vui là huyễn mộng
Chuyện trần thế thị phi sao tránh khỏi?/Nếu để tâm là rước khổ vào mình/Chi cho bằng không trọng cũng không khinh/Đời là vậy cứ lặng nhìn hoan hỷ
Bi có nghĩa cứu khổ là quan trọng/Vì mỗi người đều có nỗi khổ riêng/Ở cõi này có nhiều chuyện rất phiền/Cần trợ giúp khi gặp điều bế tắc
Tâm thể hiện qua nụ cười ánh mắt/Lực từ trường tỏa khắp sự bình an/Thương cõi đời nên không kể gian nan/Không oán ghét khi thấy người xấu ác
Sư Cô Huệ Dâng, trụ trì chùa Long Phước, Bình Thạnh, TP.HCM. Gốc người Gia Lai, cả cuộc đời Sư Cô luôn hướng về tuổi trẻ, luôn hướng về công tác từ thiện, khắp các tỉnh thành: Gia Lai, Kon Tum, Đăk Nông, Đăk Lăk, các tỉnh miền Đông, miền Tây nam bộ..
Kính tặng Ban Biên tập tập san Vô Ưu mừng sinh nhật lần thứ 18.
Có một vị phú ông giàu có mặc dù tuổi chưa cao nhưng lại mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo. Ông cảm nhận được rằng bản thân mình không còn ở lại nhân gian được bao lâu nữa nên trong lòng vô cùng thống khổ, sợ hãi.
Bà về nơi tịnh lạc/Thầy con hóa mồ côi /Mùa xuân buồn man mác /Hạc trắng vừa xa khơi.